Hôm trước có em gái đến nhà mình lấy hàng, em không biết nhà mình nên em đợi ngoài xóm. Lúc trả tiền thì em không có tiền lẻ nên mình phải quay về nhà lấy (lúc này tiền em gửi mình để luôn ở nhà, chỉ cầm tiền lẻ ra).
Từ nhà ra đầu xóm, mình không nhớ là mình có suy nghĩ điều gì không. Chỉ nhớ là khi gửi em tiền, mình đã nhìn em và nói “cảm ơn em”, còn em thì thẹn thùng quay đi với mái tóc xõa.
Về đến nhà, nhìn mẹ hồi lâu thì mình tự nhiên chột dạ “ơ tiền đâu nhỉ?”. Mẹ nhìn mình, thấy được nét bối rối của mình nhưng không nói gì. Phải mất 5 giây - tuy ngắn nhưng lúc đó quả thực là dài đằng đẵng, thì mình mới phân trần được là “à không con nhầm!”.
Mình không bị mất tiền nhưng có lẽ khi gặp em, mình đã để rơi một chút gì đó quý giá mà tiền chưa chắc đã mua được.