Một lễ cưới trang trọng ở quê, đầy đủ thủ tục lễ nghi, xum họp những người thân yêu, bạn bè lâu ngày cách xa tựu về chung vui.
Mình cứ lo rằng đến đám cưới Hương mình sẽ khóc mất, nhưng thật may là lúc nào mình cũng cười, vui từ đầu đến cuối mà. Uống từng ngụm rượu, nồng độ cồn trong máu tăng lên, ngồi chơi và hát hò cùng các bạn vui ơi là vui.
Cô dâu nhỏ xinh trong chiếc váy cưới rạng ngời cũng vậy, khuôn mặt trái xoan rất hiền với nụ cười chúm chím hạnh phúc suốt những ngày đại lễ.
Nhìn khoảnh khắc mẹ chồng trao quà, đeo vòng vàng cho con dâu, thực sự xúc động đến khó tả. “Mong bác đối xử tốt với con dâu, với bạn cháu” chính xác là những gì mình nghĩ lúc đó.
Cuộc sống có nhiều duyên số. Bạn bè 12 năm nhưng chỉ mười mấy tháng trở lại đây, cả nhóm mới học thêm tiếng Anh cùng nhau, gặp nhau và trò chuyện nhiều hơn. Thân thiết hơn, các bạn chia sẻ chuyện học hành, công việc, yêu đương rồi giờ là lập gia đình. (Nhắc khéo các bạn khác đừng lấy vợ lấy chồng xa nhé 🙂)
Khen rồi nhưng vẫn muốn khen thêm, lần nào nhìn chú rể cũng thấy thèm 🤤