Sáng đầu tuần, trời mưa gió lạnh, mình đi làm, không đèo ai cả. Gần 30 phút leo vỉa hè và luồn lách hung hăng thì mình cũng đến ngã tư bến xe Mỹ Đình.
Để mà nghĩ đến cái cảnh lãng mạn khi chờ đèn đỏ thì chắc chỉ có những đôi trai gái, vợ chồng yêu nhau, tay cầm tay tình tứ ôm người phía trước, hoặc ngồi trong ô tô nhìn ra cửa sổ với tâm thế ‘vật chất quyết định ý thức’, mới có thể thong thả tận hưởng những giây phút này.
Quay trở lại câu chuyện: hằng ngày mình vẫn đội một chiếc mũ bảo hiểm full face ‘nồi cơm điện’. Những giọt mưa hôm đó đọng trên kính mũ cộng với ẩm hơi mờ khiến mình bất ngờ cảm thấy như đang ở trong chuyến xe buýt phía trước vậy. Từ góc nhìn của mình, mọi thứ tách biệt, mờ nhoà.
Một hiện thực lãng mạn mà mình chưa bao giờ thấy khi đi xe một mình và cũng không thể ngờ là nó lại có thể xảy đến với mình.
Cuộc sống thì luôn khó khăn, chỉ là cách mình tiếp nhận, đối diện với thực tế đó như thế nào. Và cũng cần rất nhiều sự may mắn nữa!
Chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ, an lành 🍀