Đầu tháng 7, bắt đầu đọc quyển 1 bộ 1Q84, mình chịu trách nhiệm cho cái chết của 4 bé mèo con một tháng tuổi. Cảm xúc thật không dễ chịu chút nào.
Một tuần sau, lần đầu tiên mình ngồi ép tim cho một người.
Ngay khi chạy đến bên cạnh, sờ động mạch cổ và nhìn sắc mặt, mình tin rằng người đó đã chết. Bầu không khí dần trở nên ngột ngạt, mình thậm chí còn không muốn thở, chỉ đếm từng nhịp. Thời gian dường như co lại, co lại để rồi bùng ra, mình mất ý niệm về thời gian.
Người ra đi có nhiều toan tính, người ở lại còn toan tính nhiều hơn. Kết thúc quyển 1.
Một tháng sau, là hôm nay, kết thúc quyển 3, lòng bất định cho chặng đường mới.
Một sáng trời mưa, không khí mát mẻ.